上京道中杂诗十二首 其四 榆林

shàng jīng dào zhōng zá shī shí èr shǒu qí sì yú lín

chóng chóng dào páng tǔ,
yún shì gǔ cháng chéng。
què xún cháng chéng kū,
yǐn mǎ shǔi bù xīng。
sī rén yì hé xìng,
shēng shí shǔ xīu míng。
xiàng lái biān chúi dì,
jīn jiàn fēng chén qīng。
hé shǔ bèi xíng lù,
níu yáng sàn jiāo jiōng。
rú chén tiǎn zài bǐ,
dì lì yī nán míng。

黄溍的更多古诗

  • 《开元宫》

    谁使藏舟一夕移,红楼翠幕未全非。
    曾闻帝子乘鸾去,疑有仙人明鹤归。
    烟径月明瑶草歇,石坛露冷碧桃稀。
    赤栏桥畔多时立,闲看杨花作雪飞。

  • 《题松声楼》

    长松四檐间,落落无与伍。天清啸歌发,肯作儿女语。

    道人有真听,无迎亦无拒。尚不知有耳,况觅声处所。

    起视南山高,明月在庭户。应念朝市人,闻鸡走风雨。

  • 《题陆山长柳州》

    簇簇春山紫翠围,瀰瀰烟水白鸥飞。东被正作西湖长,一曲空惭贺监归。

Processed in 0.613030 Second , 37 querys.