暮春同吴门沈归愚登蒜山憩清宁道院三首 其三

mù chūn tóng wú mén shěn gūi yú dēng suàn shān qì qīng níng dào yuàn sān shǒu qí sān

yún fáng bēi jǐu zuò xián shēn,
bái shǒu xiāng zhī gǎn kǎi xīn。
wǔ xià liáng hóng xiāng gòng yǔ,
lóu tóu wáng càn shàng yī rén。
qīng shān yǒu mèng cháng wèi kè,
huáng niǎo wú yán zì sòng chūn。
gūi fǎng wú mén yīng sǔn shú,
lǐu huā fēng qǐ shí hú bīn。

余京的更多古诗

  • 《暮春同吴门沈归愚登蒜山憩清宁道院三首 其二》

    藉草峰巅片刻留,旷观身世叹蜉蝣。残年岁月双筇杖,吾党乾坤一钓舟。

    夜雨苔痕山径滑,夕阳松影石坛幽。劳生多病惟谋药,丹鼎犹存五料不?

  • 《八月十三》

    月出双峰敛暮岚,临流久坐借僧庵。澄清银汉露涓滴,浩荡碧波帆两三。

    龙戏夜珠藏海底,雁随秋气落江南。惠休有句通禅味,金粟香中好共参。

  • 《秋杪登清宁道院与漪亭学庵同赋》

    扶杖登高怆客魂,西风黄叶满前村。林间佳菊能留客,江上名山总到门。

    饭罢楸枰消白昼,酒阑钟鼓报黄昏。暂离城郭无多路,便觉渔樵地位尊。

Processed in 0.251401 Second , 37 querys.